Nguyễn Hoàng Ngọc Huyền (sinh năm 1997, Hà Nội) là nữ diễn viên mới xuất hiện trong phim "Những ngày không quên" với vai trò bạn gái của Bảo (Quang Anh). Hot girl 9X ngoài đời ăn mặc nữ tính, ngọt ngào. ĐÊM DÀI Độc ẩm bên thềm ta với ta Từng ly tự chuốc đến say ngà Nhin trăng đăm đắm, trăng mờ khuất Ngóng gió miệt mài, gió lản Về quê anh mang theo nỗi nhớ. Với nôi, mẹ và bố. Tôi đã không ở nhà trong vài mùa giải. Hoàng hôn lắng nghe gió. Yêu mẹ cha, mưa dầm thấm nắng. Ngọc thơm một thời thành người. Mẹ yêu ơi, con chợt nhớ quê. Khói xanh giữa trưa, lá mướp chuyển sang xanh Thu chênh chao - Thơ Hà Nguyễn. Thứ Năm, Tháng Tám 11, 2022 BTV Huyền Trang Thơ. Sinh nhật 05 tuổi "Ngày ấy & Bây giờ!". - Cộng đồng Cây Bút Trẻ Việt Nam. Chủ Nhật, Tháng Tám 07, 2022 CÂY BÚT TRẺ Cây Bút Trẻ trong tôi , Thông báo Quản trị , Thông tin - Kiến thức , Tin tức. Với nhan sắc "sắc nước hương trời" cùng nụ cười tươi tỏa nắng, Ngọc Huệ được so sánh với diễn viên nổi tiếng So Huyn tại Hàn Quốc. Khi có một cơn gió của mùa mưa đầu thổi tung tờ giấy bao bức tranh thì tôi thấy đó là một bức tranh vô cùng rực rỡ xanh, đỏ Quỳnh Kool đang thu hút sự chú ý của nhiều khán giả màn ảnh nhỏ với vai cô thợ sửa ô tô Sơn Ca trong bộ phim "Ga-ra hạnh phúc". So với hình ảnh dịu dàng, gợi cảm trên mạng xã hội, nữ diễn viên như "lột xác" qua vai diễn mới: Gai góc và bụi bặm hơn. Cô cũng cắt Chồng của chị cũng vậy, anh Ngô Hữu Phúc, một chân thợ hàn của hãng Ba Son, quê ở Cần Giuộc, là người quê mùa cục mịch, chí thú làm ăn. Hai vợ chồng chị mới có hai đứa con trai, lên ba và năm tuổi, hiện cư ngụ trong một xóm lao động dọc theo đường Phạm Thế Hiển DKXin. Bài hát Quê Em Mùa Nước Lũ - Hương Lan Không còn con sông nước dâng tràn lên bãi bồi. Anh về quê em khắp nơi như là biển khơi. Chập chờn mái tranh ngôi lên giữa ngọn triều dâng, những đàn gà con chơi vơi đứng nhìn trời xanh. Bao ngày trôi qua lũ cao dâng thêm nữa rồi, không còn nhận ra tiếng ai đi tìm người thân. Mẹ ngồi dưới mưa tay ôm ấp trẻ lạnh câm, xóm làng chìm trong bao la những nỗi đau này. Ôi! Nước lũ dâng cao, nước lũ dâng cao, dâng theo bao nỗi sầu đau. Ôi ! Nước tràn bờ đê, nước tràn bờ đê, tan thương khắp một miền quê. Bên bờ đê cao mái tranh tạm che kiếp người. Ơi đồng bằng ơi ! Biết bao thân phận nổi trôi. Còn một trái tim ai ơi nhớ lại miền Tây, nhiễu điều mà thương dân ta lắm nỗi đoạn trường. Ca sĩ Thu Hiền Quê em hai mùa mưa nắng, Hai thôn nghèo nối liền bờ đê, Từng lũy tre xanh nghiêng nghiêng chiều hè, Như bức tranh gợi tình quê đậm đà. Lời ru con tiếng võng đong đưa. Ai chờ ai thương dòng nước u buồn. Trăm năm nuôi tình khôn lớn Quê hương là sữa mẹ đợi con. Ruộng lúa nương dâu chân quen đường mòn, Ôi khói lam chiều tình quê dạt dào, À à ơi câu hò ca dao, như lời mẹ ru từ lúc ban đầu. Ơi ầu ơi ví dầu thương những con đò bên hàng dừa xanh, Thương nhiều chiếc áo bà ba, Kêu kình gánh lúa lúc tan chợ chiều, Bên mái tranh nghèo nghe bìm bịp kêu nước lớn nước ròng... Thương đêm trăng rằm soi lúa Âm thanh vọng giã gạo chày trôi, Đẹp lắm quê hương trăng thôn tuyệt vời Câu hát thay lời tình yêu ngọt bùi. Dù xa xôi nhớ ngày trong nôi, nghe tình quê hương gọi mãi trong đời. Quê nội ơiMấy năm trời xa cáchĐêm nay, ta nằm nghe mưa rơiNghe tiếng trời gầm xa lắc…Cớ sao lòng thấy nhớ cơn mưa quê hươngĐã ru hát hồn ta thuở bé,Đã thấm nặng lòng ta những tình yêu chớm tiếng mưa rơi trên tàu chuối, bẹ dừa,Thấy mặt trời lên khi tạnh những cơn yêu quá như lần đầu mới biếtTa yêu mưa như yêu gì thân thiếtNhư tre, dừa, như làng xóm quê những con người biết mấy yêu tuổi thơ, ta dầm mưa ta lội tung tăng trên mặt nước mặt sôngTa lặn xuống, nghe vang xa tiếng sấmNghe mưa rơi, tiếng ấm tiếng đâu rồi những trò chơi tuổi trẻNhững tàu chuối bẹ dừa, những mảnh chòi nhỏ béNhững vết chân thơ ấu buổi đầu tiênMấy tấm mo cau là mấy chiếc thuyềnMưa cuốn đi chảy xuống dòng sông quê nộiSóng nước quê hương dào dạt chảy về khơi,Chở những kỷ niệm xưa, chìm lắng bốn phương ta lớn tình yêu hòa bể rộngCơn mưa nhỏ của quê hương ta đã sốngNay vỗ lòng ta rung động cả trăm sông,Ôi cơn mưa quê là khúc nhạc của bài ca êm đêm ta nằm nghe mưa hát mưa ơiNghe mưa đập cành tre, nghe mưa rơi tàu lá,Thầm thì rào rạt vang xa…Có lúc bỗng phong ba dữ dộiMưa đổ ào như thác dồn trăm mơ xưa có chớp giật, sấm gầm,Trang sử nhỏ nhà trường bỗng hóa mưa như tiếng của Cha Ông dựng nước,Truyền con cháu phải ngẩng cao mà bướcNghe như lời cây cỏ gió hát tiếp bài ca bất khuất ngàn xưa…Mưa tạnh rồi, như mùa xuân nhẹ trổiThấy sánh xanh trên những cành xanh nắng rọiMưa ơi mưa, mưa gội sạch những cành nonMang đến mùa xuân những quả ngọt tươi vui quá không thấy chim đâu cảMà bờ tre nghe giọng hót trong ai đấy nhịp chày ba rộn rã,Làm hạt mưa trên cành lá rung rinh.* * *Mấy cô gái bên kia sông giặt áoTay rẩy nước. Bỗng mưa rào nho nhỏCánh tay cô hay cánh gió nhẹ đưaRung cành tre rơi nhỏ một cơn mưa…Ôi yêu quá mấy hàng dừa trước ngõRễ dừa nâu, muờn mượt gân tơĐường tạnh ráo, đất lên màu tươi mởnĐã yêu rồi sao bổng thấy yêu hơn…Quê hương ơi, mấy năm trời xa cáchĐêm nay ta nằm nghe mưa rơi,Nghe tiếng trời gầm xa lắc…Cớ sao lòng lại xót đau…Ta muốn về quê nộiTa muốn trở lại tuổi thơTa muốn nằm trên mảnh đất ông chaNghe mưa đập cành tre, nghe mưa rơi tàu lá…Ôi tiếng sấm từ xa, bỗng gầm vang rộn rã… Mùa mưa lần trước anh về đây ghé thăm tôi Tình xưa bạn cũ gặp nhau đêm ấy mưa rơi. Tách cà-phê ấm môi, Mình ngồi ôn lại những phút vui trôi qua mất rồi Này cây phượng vĩ bên đường che nắng ban trưa Này con đường dẫn vào sân ga tắm trăng mơ. Mái trường ngày ấu thơ, Và nay căn nhà vắng nằm cạnh nhau nghe đêm mưa. Hai đứa vui, Chưa vơi tâm sự hôm sau anh lên đường Tôi tiễn anh... Như bao anh hùng hiên ngang ra sa trường Vì yêu quê hương anh lặng lẽ bước chân đi Vì thường non sông tôi gạt nước mắt phân ly Từng cơn mưa vẫn rơi não nề Anh nói một năm nữa anh về... Mùa mưa lại đến tôi mừng vui đón tin anh Đèn khuya một bóng nhìn mưa rơi suốt năm canh Nghĩ rằng tôi vắng anh... Vì nghiệp trai còn đi giữ quê hương cho chúng mình... Nhiều khi chờ sáng nghe lòng thao thức canh thâu Đường ga nhỏ bé nằm đợi mong đã bao lâu Tiếng coi đêm lướt mau Đoàn tàu đi về mãi mà bạn thân tôi nơi đâu?

quê em hai mùa mưa nắng ngọc sơn